Tả ông ngoại đáng kính của em – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Đề bài
Viết một bài tập làm văn lớp 5 : Tả ông ngoại đáng kính của em

Top 5 bài văn hay tả ông ngoại đáng kính của em

Bài văn mẫu 1

Bạn đang xem : Tả ông ngoại đáng kính của em

Bài văn tả ông ngoại lớp 5

Trong mái ấm gia đình, tôi yêu quý tổng thể mọi người, nhưng người mà tôi thương mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông ngoại. Bất cứ khi nào, hình ảnh của ông cũng thật ngọt ngào trong trái tim tôi .
Ông tôi chưa già lắm đâu, chỉ khoảng chừng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước như bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng khó khăn vất vả, khó khăn vất vả mà khó khăn nhất là những năm tháng trong mặt trận miền Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim ; vậy mà ông tôi trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp .
Hạnh phúc nhất là được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt ấm cúng, hiền hậu của ông. Lúc đó tôi có cảm xúc như đang ở trong truyện cổ tích, như có ông Bụt ở bên với bao phép màu tốt đẹp và đẹp tươi. Tôi rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là khoan khoái .
Bố mẹ đi làm suốt ngày, ông với tôi sao mà thân thiện thế. Giọng nói của ông trầm trầm và rất truyền cảm, bởi hồi trẻ ông đã là một “ cây ” kịch nói nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính do đó, ông ru hoặc kể chuyện cho lũ cháu chúng tôi nghe, chỉ được một lúc là đứa nào đứa nấy díp cả mắt lại .
Ông tôi nhiều con vì vậy cũng lắm cháu. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu như ông. Ông thường thẳng thắn bộc bạch : Khi có cháu, lại thấy yêu cháu hơn con rất nhiều ! ”. Lũ chúng tôi cũng yêu quý và gắn bó với ông lắm. Nhất là tôi, thằng cháu “ đích tôn ” như ông vẫn trìu mến gọi vậy .
Lại một giật mình nữa khiến những bạn khó tin, chính ông tôi chứ không phải ai khác trong mái ấm gia đình này là người ngoại trợ chính. Đứng cạnh Ông, bà tôi trở nên vụng về, lúng túng, như bà thường tự nhận “ Bà của cháu mồ côi sớm nên việc bếp núc, nội trợ đoảng vị quá ! ”. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục, luyện vài bài dưỡng sinh là ông lại xách giỏ đi chợ .
Ông đâm nghiện những tiếng chào mời, lời kì kèo qua lại của cái chợ nhỏ nằm tại khu căn hộ cao cấp của chúng tôi. Những thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa thích mắt bởi nhiều sắc tố. Ông nấu nướng ngon lắm, mời những bạn đến nhà tôi mà xem, ông tôi sẽ trổ tài nghệ tuyệt vời của mình để những bạn chiêm ngưỡng và thưởng thức, đố có mà chê nổi .
Tôi còn quên chưa nói tới sự chăm sóc đặc biệt quan trọng nữa của ông mình về tình hình thời sự trong và ngoài nước. Không có chương trình thời sự nào của Truyền hình, của Đài Tiếng nói Nước Ta, của báo chí truyền thông nào mà ông bỏ lỡ. Đã thế ông còn năng trao đổi với bè bạn, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện thoại cảm ứng. Có lẽ, điện thoại thông minh của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và luận bàn về thời sự nóng nực .
Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn mình ở trước mặt vậy. Hầu hết những thông tin về thời sự, tôi được biết qua ông mình. Mỹ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn chán, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột. Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là gia tài của mình. Trên đó có bao nhiêu là cây, là hoa. Thứ cây nào ngoài tên ra cũng đều có lí lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở mặt trận về, ngày thăm Điện Biên Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu, … Công ông tưới bón, chăm chút, bắt sâu, tạo nên vườn cây này .
Sinh nhật vừa qua của tôi, ông Tặng một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi tự mày mò và giờ đây đã thổi được bài “ Nhạc rừng ” mà ông thương mến. Ông tôi tự hào lắm, cứ khoe khắp khu nhà về tài của cháu mình. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chẳng qua ông yêu tôi quá thôi !
Tôi yêu quý và kính mến ông rất nhiều và cũng biết ông yêu lại tôi như vậy. Ông là người hay là ông Bụt, tôi cũng không biết nữa. “ Cháu sẽ phải nỗ lực nhiều để làm vui mắt ông, ông ơi ! ”. Tôi vẫn nhủ thầm như vậy .
Bài văn mẫu 2

Bài văn mẫu lớp 5 tả ông ngoại đáng kính

Điều tuyệt vời nhất với em mỗi kì nghỉ hè là được về quê thăm ông ngoại. Năm nào cũng vậy, cha mẹ đều cho em về quê thăm ông dịp nghỉ hè. Một tháng được hưởng toàn vẹn tình yêu thương và sự chăm sóc, chăm nom chu đáo của ông là một món quà có ý nghĩa rất lớn với em. Không có gì quá bất ngờ khi ông là người em yêu quý và kính trọng nhất trong mái ấm gia đình .
Ông ngoại em năm nay đã 83 tuổi rồi. Những nếp nhăn trên mặt cứ ngày một nhiều nhưng chúng chẳng thể giảm đi sự hiền dịu trong nụ cười của ông. Ông em rụng gần hết răng rồi nhưng vẫn còn rất mê ăn trầu nên đi đâu ông cũng mang theo mình chiếc cối gỗ giã trầu. Em rất thích mùi thơm từ mùi gỗ quyện lẫn với mùi trầu cay. Thứ mùi vị đặc biệt quan trọng ấy đã đi vào giấc ngủ của em từ rất lâu rồi, giờ nó quen thuộc với em lắm .
Ở cái tuổi này rồi, tóc ông em cũng bạc hết. Trông cái dáng đi chầm chậm của ông cạnh chiếc gậy tre và mái tóc bạc, em nghĩ ngay tới ông Bụt nhân hậu trong những câu truyện cổ tích. Tuổi cao sức yếu nhưng mắt ông em vẫn còn tinh tường lắm. Ông hoàn toàn có thể đọc báo mỗi sáng mà không cần kính. Ông bảo em rằng, đôi mắt là thứ quý giá của con người, nó là hành lang cửa số tâm hồn, đừng làm hỏng nó .
Mỗi lần em học bài hay ngồi trước màn hình hiển thị máy tính, ông đều căn dặn em nhớ để mắt được nghỉ ngơi. Đến giờ, những bạn của em biết bao đứa bị cận, ấy vậy mà mắt em vẫn rất tốt. Ông em có nuôi một em chim chích chòe nhỏ, em gọi nó là Ki. Nó hót rất hay. Mỗi khi ông đi đâu về, nó nhảy nhót, hót loạn cả lên, trông mà đáng yêu. Em cũng rất thích chó, ông em có một con chó ta rất khôn, tên nó là Vện. Vện cứ lẽo đẽo theo ông em cả ngày, khi ở bàn uống nước, khi lại mon men theo ông ra vườn … Con Vện như thể vệ sĩ cho ông em vậy .
Ông em có một vườn cây hoa quả sau nhà rất xanh tốt. Chị Lan của em rất thích ăn na, ông em trồng rất nhiều na trong vườn xem với những bụi chuối tây. Bác Bình thường trêu rằng, “ trẻ trồng na, già trồng chuối ” ông em trồng cả na cả chuối thì không phân biệt già hay trẻ ! Ông em thường bảo rằng, ông già không ăn được thì còn những con những cháu, cứ trồng đấy để con để cháu ăn thì đi đâu mà thiệt .
Mọi người trong xóm ai cũng kính trọng ông, không riêng gì ông là người cao tuổi mà bởi ông là người sống có chừng mực và gương mẫu. Ai mà vứt rác bừa bãi, ông em nhắc nhở ngay. Ông ngoại em là một người tuyệt vời như thế đấy. Em yêu ông vô cùng. Em rất mong ngóng đến hè để được về thăm ông và khoe với ông thành tích học tập của mình. Ước sao ông sống khỏe mạnh mãi với cháu như giờ đây, ông ơi …
Bài văn mẫu 3

Tả ông ngoại đáng kính lớp 5

Ông ngoại là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình của mình, ông của em tuy hơi nghiêm khắc trong cách giáo dục các con, các cháu nhưng ông lại là một người hiền hậu, quan tâm đến mọi người hơn ai hết. Ông không bộc lộ những tình cảm, sự yêu thương ra bên ngoài nhưng tất cả các thành viên trong gia đình đều có thể cảm nhận được sự ấm áp, trì mến nơi ông.

Mẹ em là con út trong mái ấm gia đình năm anh chị em gái, để nuôi nấng và giáo dục năm người con thì ông bà của em cũng đã rất khó khăn vất vả, đặc biệt quan trọng là ông ngoại của em. Vì ông là trụ cột của mái ấm gia đình nên mọi việc nặng nhọc đều một tay ông đảm đương, ông cũng từng làm rất nhiều việc làm nặng nhọc để bảo vệ đời sống của những con. Ông ngoại em từng là một người lính nên ông thường nghiêm khắc với những con, muốn giáo dục những con trong một kỉ luật nhất định của mái ấm gia đình, chỉ mong những con hoàn toàn có thể trưởng thành và trở thành những người tốt .
Năm mười tám tuổi thì ông ngoại của em đã xung phong lên đường kháng chiến chống giặc ngoại xâm, đòi lại tự do, độc lập của dân tộc bản địa Nước Ta, ông đã có mười năm chiến đấu ngoài mặt trận, những vết thương do cuộc chiến tranh để lại vẫn còn để lại vết tích trên thân thể của ông, mà mỗi khi trái gió trở trời thì khung hình của ông lại đau nhức. Đối với em, ông ngoại là một người anh hùng thực sự, ông dám đương đầu với mọi gian truân, thậm chí còn là sự hi sinh, nhưng ông đã không hề lùi bước vì lí tưởng cứu nước đầy cao quý, thiêng liêng của mình. em yêu ông ngoại em nhất trên đời .

  • Gợi ý tìm hiểu thêm bài văn mẫu tả ông, bà của em

Bài văn mẫu 4

Văn mẫu 5 : Tả ông ngoại kính yêu

Những kỉ niệm về ông ngoại sẽ không khi nào xóa nhòa trong tâm lý em, hình ảnh người ông cần mẫn, nhẹ nhàng, hết lòng vì con vì cháu mà mỗi lần nhớ lại, được nhắc lại là em không sao cầm được nước mắt .
Em thương ông rất nhiều, ông ngoại em đã mất khi em học lớp 3. Ông em từ khuôn mặt đã hiện lên rất đầy đủ những nét hiền lành, mái tóc ông đã bạc mầu, làn da rám nắng vì sương, đã nhăn nheo cả, nụ cười của ông rất phúc hậu. Các cụ bô lão trong làng ai cũng quý mến và khâm phục ông, họ nói khi là một người lính ông đã là một người lính rất cừ khôi, quả cảm mặc kệ tính mạng con người chiến đấu vì độc lập Tổ quốc nhưng không may, khi tự do lập lại, độc lập quốc gia có sự góp phần của ông, cả thanh xuân, cả tuổi trẻ, chỉ vài năm sau đó ông trở thành gà trống nuôi con, sợ những con thiệt thòi khi có mẹ kế, ông nhất quyết không đi bước nữa, mặc bao lời khuyên nhủ của mọi người. Hàng ngày ông chỉ biết làm lụng khó khăn vất vả để lo cho đời sống của đàn con 6 đứa chẵn, không để đứa nào đói rách và ai cũng được học tập đoàng hoàng và thành đạt. Bởi vậy, mẹ và những bác, những dì ai cũng thương mến ông vô bờ bến. Ông là một người lính nên ông rất thích kể những câu truyện cuộc chiến tranh. Ông kể cho chúng tôi nghe rất nhiều những câu truyện về ông và những người bạn lính chiến của ông. Chúng tôi thấy cảm động và biết ơn rất nhiều .
Hằng ngày ông đều chỉ có nụ cười với con cháu, rồi trồng rau sạch, quả sạch, nuôi gà lấy trứng cũng chỉ để dành cho những con những cháu. Thi thoảng ông mới dành chút thời hạn đi đánh cờ với những ông bà trong hội phụ lão. Ông biết rất nhiều thơ văn cách mạng và hay đọc cho chúng tôi nghe, ông còn hay kể về bà ngoại với những lời lẽ trân trọng và giàu tình cảm nhất, điều đó khiến chúng tôi cảm động rất nhiều .
Những kỉ niệm về ông sẽ là những kỉ niệm mà em không khi nào quên được, hình ảnh về một người ông rất hiền lành, êm ả dịu dàng và cần mẫn sẽ luôn sống mãi trong trái tim em

  • Xem thêm: Bài văn tả ông nội của em

Bài văn mẫu 5

Văn tả người 5 : Tả ông ngoại đáng kính

Cứ đến dịp nghỉ hè, cha mẹ lại cho tôi về quê ngoại chơi. Bước vào trong nhà, một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên và kèm theo một cái xoa đầu : “ Ôi ! Đứa cháu yêu của ông đã về, năm nay tác dụng học tập của cháu thế nào, có tốt không ? ” Đó chính là giọng nói của ông ngoại tôi đấy và cũng là người mà tôi yêu quý nhất trong nhà .
Năm nay, ông tôi đã chín mươi hai tuổi rồi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông không còn khỏe mạnh như xưa nữa mà gầy hẳn đi. Khuôn mặt in sâu những nếp nhăn khó khăn vất vả. Đôi mắt đã mờ đục, không còn được tinh nữa nên mỗi khi đọc báo thì phải đeo kính, nhưng đôi mắt ấy luôn luôn nhìn tôi với một vẻ trìu mến, hiền hậu .
Mái tóc ông bạc trắng như cước làm ông giống như một ông bụt có tấm lòng nhân hậu trong những câu truyện tổ tích bước ra vậy. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương, rám năng, luôn run run mỗi khi thao tác. Nước da của ông không còn hồng hào nữa mà đen xạm đi vì nắng. Răng của ông đã rụng nhiều nhưng nhờ đeo thêm hàm răng giả nên nụ cười vẫn còn tươi .
Ông ăn mặc rất giản dị và đơn giản, với những bộ quần áo được may bằng vải thô màu sáng và đi đôi dép cao su đặc màu nâu của bộ đội. Vào những buổi sớm, khi mặt trời mở màn từ từ nhô lên sau những dãy núi, màn sương trắng mỏng mảnh của đêm hôm còn chưa tan hết, ông tỉnh dậy và cũng là người dậy sớm nhất nhà. Ra sân, ông hít căng lồng ngực tận thưởng không khí trong lành thoải mái và dễ chịu của buổi sáng .
Năm nay, tuổi của ông đã cao mà vẫn dậy sớm để tập thể dục. Nhìn động tác ông xoay người, cúi xuống thì mới thấy hồi còn trẻ ông rất dẻo dai và nhanh gọn làm thế nào. Sau khi tập thể dục xong, ông thường làm bữa sáng cho cả nhà. Mặc dù năm nay ông đã chín mươi hai tuổi, nhưng ông vẫn rất chịu khó. Ông rất tích cực tham gia những hoạt động giải trí xã hội và những chương trình của nhà văn hóa đề ra .

Có một lần ông nói với tôi rằng: “Từ hồi còn nhỏ ông đã là một cậu bé rất yêu quý thiên nhiên”. Cho nên ông rất thích trồng cây, chăm sóc cây cảnh những chú sâu tinh nghịch nào mà đến quấy phá khu vườn của ông là ông đi bắt ngay rồi lấy nước đi tưới cho cây. Cứ mỗi khi rảnh rỗi là ông lại ngồi vót tre hoặc đi cho gà ăn. Vào những buổi trưa hè nóng bức, ông thường mắc võng nằm nghe đài phát thanh, tay phe phẩy chiếc quạt nan. 
Vào những đêm trăng, ông thường lấy cái ghế mây trong nhà ra hiên ngồi kể chuyện cổ tích cho tôi và một vài đứa trẻ con trong làng. Con cháu nhà mình mà có làm điều gì sai trái thì ông không hề quát mắng, trách móc mà nhẹ nhàng ôn tồn giảng giải, khuyên bảo. Ông rất nhiệt tình khi hàng xóm nhờ một việc gì đó nên mọi người trong làng ai cũng kính trọng và quý mến ông.

Mọi người ai ai cũng chúc thọ cho ông nhưng riêng tôi, tôi sẽ nỗ lực học tập siêng năng, ngoan ngoãn để làm ông sung sướng, sống lâu trăm tuổi. Tôi rất yêu quý và kính trọng người ông của mình ..

  • Tham khảo thêm bài văn tả những người thân trong gia đình em

— — — —

Trên đây là top 5 bài văn mẫu 5 tả ông ngoại đáng kính của em đã được THPT Sóc Trăng biên soạn. Mong rằng với tài liệu này sẽ giúp ích cho các em trong việc viết bài và học tốt bộ môn văn mẫu lớp 5

Văn mẫu 5 tả ông ngoại đáng kính của em bao gồm top 5 bài văn hay và chọn lọc được THPT Sóc Trăng sưu tầm và chia sẻ trong bài viết dưới đây

Đăng bởi : trung học phổ thông Sóc Trăng
Chuyên mục : Giáo dục đào tạo

Source: https://blogthuvi.com
Category: Blog