Cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-men trong truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng

Hướng dẫn dàn ý cụ thể cùng một số ít bài văn mẫu nêu Cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-men trong tác phẩm Chiếc lá ở đầu cuối dành cho những em học viên lớp 8 tìm hiểu thêm

​Đề bài: Nêu cảm nhận của em về nhân vật cụ Bơ-men trong truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng.

Để làm được bài văn này, cùng Đọc tài liệu tìm hiểu thêm dàn ý sau đây :

Dàn ý chi tiết cảm nhận về cụ Bơ-men

a. Mở bài 

– Giới thiệu tác phẩm Chiếc lá ở đầu cuối và tác giả O.Hen – ri- Dẫn dắt vào đề tài : cảm nhận nhân vật cụ Bơ-men .

b. Thân bài

Khái quát chung : Giới thiệu mối quan hệ của cụ Bơ-men trong tác phẩm. Tình huống truyện đã xảy ra .Nội dung chính :- Thương xót cảnh ngộ của Giôn-xi .- Không ngần ngại nguy hiểm tìm cách cứu Giôn-xi về với đời sống .- Dồn cả tâm lực, kĩ năng để vẽ lên tường một chiếc lá đem lại cho Giôn-xi một niềm hy vọng về sự sống .- Cứu sống được Giôn-xi, Bơ-men đổi cả tính mạng con người .Nhận xét chung :- Cụ Bơ-men : người nghệ sĩ giàu lòng nhân ái và sống vì thẩm mỹ và nghệ thuật đích thực hướng tới con người .- “ Chiếc lá ở đầu cuối ” do cụ Bơ-men vẽ chính là siêu phẩm duy nhất trong cuộc sống thẩm mỹ và nghệ thuật của ông

c. Kết bài: Cảm nhận sâu của em về cụ Bơ-men qua đó mở rộng liên hệ tới lí tưởng sống.

Xem thêm : Phân tích truyện ngắn Chiếc lá ở đầu cuối

Văn mẫu cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-me

Bài văn 1Đọc truyện “ Chiếc lá ở đầu cuối ” của nhà văn Mĩ O.Hen – ri ta bồi hồi xúc động về tấm lòng nhân ái cao quý của một người hoạ sĩ nghèo, đơn độc. Vì tình thương mến con người, để đem lại niềm tin và sự sống cho một người, cụ Bơ-men đã chuẩn bị sẵn sàng hi sinh cả tính mạng con người của mình .

Câu chuyện kể về hai hoạ sĩ Giôn-xi và Xiu, họ cùng chung sở trường thích nghi về nghệ thuật và thẩm mỹ … và cùng thuê một căn phòng ở tầng thượng để làm xưởng vẽ. Làng Greenwich lạ mắt và cổ kính này là một ” biệt khu ” phía tây khu vui chơi giải trí công viên Oa-sinh-tơn với những phố xá chạy ngang chạy dọc lung tung, đây là nơi trú ngụ của những nghệ sĩ nghèo. Chẳng may vào mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị viêm phổi nặng. Bệnh tình nghiêm trọng hoàn toàn có thể nói mười phần chỉ còn hy vọng một mà thôi. Nhưng điều tệ hại nhất đến với Giôn-xi đã cảm thấy vô vọng nghĩ rằng mình không hề khỏi bệnh được. Giôn-xi chán ngán tổng thể, không có niềm tin để bám víu, nàng đã đã cảm nhận được cái chết đang đến gần. Theo lời bác sĩ, y học cũng bó tay, mọi thứ thuốc men đều không có công dụng khi người bệnh không muốn sống nữa. Hàng ngày, Giôn-xi nhìn ra ngoài hành lang cửa số và đếm từng chiếc lá thường xuân rụng. Giôn-xi còn nghĩ rằng khi nào chiếc lá ở đầu cuối trên cây thường xuân rơi xuống thì cũng là lúc cô ra đi. Xiu hết lòng chăm nom, khuyên nhủ, động viên nhưng bất lực, Giôn-xi vẫn sống trong vô vọng và từ từ chờ đón chiếc lá ở đầu cuối lìa cành, chờ đón cái chết .Không khuyên ngăn được Giôn-xi, Xiu tìm đến cụ Bơ-men để kể cho cụ nghe về tâm lý đầy bất lực đó của Giôn-xi và hy vọng một sự tương hỗ. Nhắc tới cụ Bơ-men, cụ cũng là một hoạ sĩ nghèo sống đơn độc trong một gian buồng tối om ở tầng dưới. Cụ đã ngoài sáu mươi, là ông già nhỏ xíu có bộ râu loạn xoăn “ loà xoà xuống cái thân hình như thân hình một tiểu yêu ”. Cụ kiếm sống bằng cách làm người mẫu cho những họa sỹ. Đã hơn 40 năm cầm bút vẽ nhưng cụ chưa từng có một siêu phẩm nào. Cụ luôn ước ao “ vẽ một bức tranh siêu phẩm, nhưng chưa khi nào mở màn cả ” .Nhưng không ai nghĩ ra được, bên trong con người kì quặc, dữ tợn, khi nào cũng sặc sụa mùi rượu ấy của cụ lại có một quốc tế tâm hồn rất phong phú và đa dạng, đẹp tươi. Khi nghe Xiu kể lại chuyện Giôn-xi, cụ đã vô cùng tức giận, không ngờ rằng một con người trẻ tuổi lại tâm lý buông tha đời sống đến vậy. Lòng nhân ái được khơi dậy, thôi thúc người nghệ sĩ già phải tìm cách cứu lấy niềm tin, niềm hy vọng của sự sống trong cô gái trẻ. Và ông nghĩ rằng, chỉ cần chiếc lá thường xuân ở đầu cuối vẫn mãi ở đó chắc như đinh sẽ cứu sống được Giôn-xi. Quả vậy, qua một đêm mưa bão tuyết vùi dập, chiếc lá sau cuối vẫn còn trên cây .Sáng sớm tỉnh dậy, Giôn-xi kinh ngạc nhìn thấy chiếc lá vẫn còn, nhưng cô nghĩ chỉ qua ngày hôm nay thôi, nó cũng sẽ rụng xuống. Nhưng ngày hôm sau, chiếc lá vẫn còn đó. Niềm hy vọng sống vẫn còn nhen nhóm đâu đó trong lòng cô gái bỗng trỗi dậy, Giôn-xi vui tươi trở lại và bệnh tình cũng giảm dần .“ Chiếc lá ở đầu cuối ” đó chính là siêu phẩm của cụ Bơ-men. Cụ đã cứu được Giôn-xi với tận tâm và tình yêu thương con người nhưng đó cũng là lần cuối, cụ ra đi mãi mãi. Khi Xiu biết được tin đã hấp tấp vội vàng nói thực sự cho Giôn-xi biết : “ Người nghệ sĩ ra đi vĩnh viễn nhưng để lại một siêu phẩm và cứu sống một con người. ” .Có lẽ trong lịch sử dân tộc của hội họa quả đât chưa từng có một hoạ sĩ nào đã cầm bút vẽ trong một thực trạng đặc biệt quan trọng như vậy. Bất chấp nguy hiểm, trong cái đêm mưa gió kinh khủng, trên một chiếc thang chênh vênh dựa vào tường, với ánh sáng mờ tỏ của chiếc đèn bão cầm tay, cụ Bơ-men đã dồn hết năng lực của mình để vẽ lên một chiếc lá. Hành động của cụ không một ai biết cho đến khi bác gác cổng thấy cụ ốm nặng trong căn phòng, với giấy và áo quần ướt sũng, lạnh buốt. Hôm sau, cụ Bơ-men qua đời vì sưng phổi nặng .“ Chiếc lá ở đầu cuối ” là kết tinh của một tấm lòng nhân ái, nó là một tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật chân chính. Cao cả và thiêng liêng biết nhường nào khi người nghệ sĩ đã dám hi sinh cả tính mạng con người để Giao hàng cho nghệ thuật và thẩm mỹ. Cụ Bơ-men đã cứu sống một con người bằng thẩm mỹ và nghệ thuật và người nghệ sĩ ấy đã đánh đổi bằng cả đời sống của chính bản thân mình. Đọc “ Chiếc lá ở đầu cuối ” của O.Hen – ri, tất cả chúng ta càng thêm tin yêu ở con người, con người sống với nhau bằng tình nhân ái và lòng vị tha. Chúng ta cần trân trọng những tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật đích thực hướng tới con người, vì sự sống của con người .Xem thêm bài văn mẫu : Cảm nhận về tác phẩm Chiếc lá sau cuối

Cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-men trong truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng

Bài văn 2O.Hen – ri là một nhà văn Mĩ chuyên viết truyện ngắn. Những tác phẩm của ông thường nhẹ nhàng nhưng toát lên tinh thần nhân đạo cao quý, tình yêu thương người nghèo khó. “ Chiếc lá ở đầu cuối ” là truyện ngắn góp thêm phần làm cho tên tuổi của O.Hen – ri. Trong câu truyện ấy, ta thấy thấm đượm tình cảm cao đẹp giữa những người họa sỹ nghèo nàn, và đặc biệt quan trọng là xúc cảm thâm thúy nhất với nhân vật cụ Bơ-men .Cụ sống cùng Xiu và Giôn-xi trong một căn hộ chung cư cao cấp thuê ở gần khu vui chơi giải trí công viên Oa-sinh-tơn. Hơn 40 năm nay cụ mơ ước vẽ một siêu phẩm nhưng chưa triển khai được, cụ ngồi làm mẫu vẽ cho những họa sỹ khác để kiếm tiền sống qua ngày. Mặc cho đời sống nghèo khó nhưng cụ luôn giữ phẩm chất niềm tin minh mẫn, khỏe mạnh và yêu đời. Chả thế mà cụ “ hay chế nhạo cay độc sự mềm yếu của bất kể ai ” .Cụ Bơ-men luôn sống giàu tình thương, chăm sóc tới mọi người. Cụ muốn những người xung quanh mình phải can đảm và mạnh mẽ và cứng rắn. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi, cô vô vọng, đếm từng chiếc lá thường xuân còn lại bám vào bức tường gạch đối lập hành lang cửa số, cô còn tâm lý rằng : chờ khi nào chiếc lá ở đầu cuối rụng thì cô cũng lìa đời. Biết được ý nghĩ vô vọng ấy, lại xuất phát từ một con người trẻ tuổi, cụ Bơ-men vô cùng buồn chánLà một nhân vật chính của câu truyện nhưng cụ Open thật rất ít. Phải đến cuối truyện, qua lời kể của Xiu, Giôn-xi và người đọc mới hiểu rõ hành vi cao quý của cụ. Chắc chắn khi đứng dưới mưa tuyết lạnh lẽo, không biết bằng cách nào cụ hoàn toàn có thể vẽ chiếc lá lấy ên bờ tường gạch. Có lẽ do tình thương mà cụ dành cho Giôn-xi, ý chí muốn dùng cây bút và bảng màu để đem lại niềm tin, nghị lực sống cho cô gái trẻ. Chiếc lá mà cụ vẽ sôi động và rất thật : “ ở gần cuống lá còn giữ màu xanh sẫm, nhưng với rìa lá hình răng cưa đã nhuốm màu vàng úa ”, khiến cho hại cô họa sỹ của tất cả chúng ta cũng không hề hoài nghi. Và chiếc lá ấy đã gieo vào lòng cô gái trẻ tội nghiệp hơi ấm của niềm tin, nghị lực, kéo cô từ vực thẳm của bệnh tật vươn lên sống tiếp .Chiếc lá là cả tấm lòng của cụ Bơ-men, là vật chứng cho sự hi sinh đến quên mình để đem lại sự sống đến cho người khác. Cụ đã làm được một điều mà 40 năm qua cụ hằng mơ ước : vẽ một siêu phẩm. Cụ không chỉ góp sức cho đời một siêu phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ, cụ còn cứu sống được một cô gái trẻ, đem tới cho cô cái khát khao sự sống đã mất đi .Có thể nói O.Hen – ri đã rất khôn khéo khi kiến thiết xây dựng nghệ thuật và thẩm mỹ đảo ngược trường hợp hai lần. Lần đảo ngược thứ nhất, Giôn-xi như đang tiến dần đến cái chết bỗng khỏe lại, yêu đời và thắng lợi bệnh tật. Lần đảo ngược thứ hai liên tục sau đó, cụ Bơ-men từ một người khỏe mạnh đến cuối truyện mắc bệnh và qua đời. Một con người đi từ sự sống đến cái chết, một con người người từ cái chết tìm lại sự sống. Tất cả đã được nhà văn kể lại thật tự nhiên và cảm động .

Truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” làm cho chúng ta không khỏi rung cảm trước tình yêu thương cao cả giữa những người nghèo khổ. Câu chuyện còn giàu tính nhân văn, ẩn chứa bức thông điệp trong cuộc sống: dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn nhất cũng đừng bao giờ bị quan, tuyệt vọng, hãy mạnh mẽ tin tưởng vào ngày mai tươi sáng, ta sẽ vượt qua tất cả.

– / -Trên đây là dàn ý kèm một số ít bài văn mẫu cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-men trong truyện ngắn Chiếc lá ở đầu cuối do Đọc tài liệu triển khai, mong rằng nội dung này sẽ giúp ích để những em hoàn thành xong bài văn của mình .Đừng quên còn rất nhiều văn mẫu 8 hay khác trong chương trình em nhé !

Source: https://blogthuvi.com
Category: Blog